Sau nhiều lần đắn đo, chị Giang quyết định bán căn nhà phố để vừa có tiền trả hết nợ vay ngân hàng, lại vừa mua được một căn hộ chung cư để sinh sống và còn có thêm một mảnh đất ở quê để dành.
Dưới đây là câu chuyện bỏ nhà phố về ở chung cư của chị Thu Giang, 30 tuổi, hiện đang sinh sống và làm việc tại Tp.HCM:
Hai vợ chồng tôi hiện có một con nhỏ, tôi ra trường và đã đi làm được 8 năm. Tháng 3/2017, chúng tôi mua được một căn nhà tại phường 6, quận Gò Vấp với giá 2,4 tỷ đồng bằng tiền tích lũy, tiền bố mẹ hai bên hỗ trợ, còn lại vay ngân hàng. Đây là ngôi nhà cấp 4 xây từ lâu, đã xuống cấp. Nhưng bù lại, nhà khá rộng rãi (70m2), nằm trong một khu dân cư khá yên tĩnh thoáng mát, xe hơi vào được và chỉ cách đường lớn khoảng 20m. Ban đầu chúng tôi rất ưng ngôi nhà này và dự định sẽ sinh sống ở đây lâu dài. Tuy nhiên, sau một thời gian sinh sống, tôi không thể ngờ đã có nhiều khó khăn nảy sinh, những thứ mà tôi chưa từng lường trước.
Từ căn nhà tới chỗ làm của cả hai vợ chồng tôi cách nhau hơn 10km. Do đường phố đông đúc nên chúng tôi thường mất cả tiếng đồng hồ mới đến được nơi làm, chiều về cũng vậy. Cả hai cũng đều đi làm về muộn, dù rất cố gắng nhưng cũng phải 17h30, tôi mới xong việc nên buộc phải cho con học ngoài giờ vì không có ai trông cháu. Vậy là ngày nào tôi cũng phải dậy thật sớm đưa con đến lớp, và về đến nhà khi đã tối mịt do nhà xa, đường tắc. Điệp khúc này diễn ra mỗi ngày khiến tôi nản chí.
Sau khi bán nhà phố lên ở chung cư, chị Giang thấy cuộc sống dễ chịu hơn. Ảnh minh họa
Hơn nữa, để mua nhà chúng tôi phải vay ngân hàng 1 tỷ đồng với lãi suất 11%/năm. Mỗi tháng tiền lãi phát sinh là gần 11 triệu (tôi vay kỳ hạn 20 năm). Số tiền này chiếm hơn nửa tổng thu nhập của 2 vợ chồng (khoảng 20 triệu). Cũng vì tôi đón con muộn nên đành phải gửi con học ở trường tư với học phí hơn 4 triệu/tháng. Với hai khoản chi cố định này, mỗi tháng gia đình tôi chỉ còn 5 triệu để chi tiêu, nên vô cùng khổ sở với cảnh thiếu trước hụt sau.
Trong khi đó, căn nhà cấp 4 vốn đã cũ nên ngày càng xuống cấp: mái tôn hấp nóng hầm hập, mưa thì thấm dột vậy nhưng vì còn khoản nợ chưa trả, chúng tôi chưa từng mơ sẽ xây nhà. Vậy là ngày nngày, cả nhà chịu đựng cảnh nắng nóng, mệt mỏi vì kẹt xe, thiếu thốn vì không đủ tiền chi tiêu.
Đến đầu năm 2018, tôi thấy nhà đất Tp.HCM có giá rất cao nên bàn với chồng về ý định bán căn nhà phố này để trả nợ, số tiền dư ra thì mua chung cư gần chỗ làm để tiện đi lại. Sau khi quyết, chúng tôi rao thử căn nhà với giá 3,8 tỷ. Chỉ một tuần sau đã có người đến xem và đồng ý mua lại với giá 3,6 tỷ, tôi quyết bán luôn.
Bán nhà xong chúng tôi mua một căn hộ chung cư gần siêu thị Lotte quận 7, từ đây tôi chỉ mất 10 phút đi xe để đến chỗ làm. Căn hộ này nằm trên tầng 6, diện tích 75m2, trông rất mới và đẹp dù không thuộc hàng chung cư cao cấp. Giá mua căn hộ là 2,2 tỷ, thêm phí gửi xe và dịch vụ hết 600.000 mỗi tháng. Số tiền còn lại khoảng 1,4 tỷ đồng tôi dùng để trả hết nợ ngân hàng, còn lại mua một miếng đất nhỏ ở quê để dành cho con.
Hết nợ nần nần, đi làm gần, thêm việc sống tại căn hộ chung cư khá mát mẻ, thoáng đãng nên chúng tôi thấy cuộc sống nhẹ nhõm, thoải mái hơn rất nhiều. Tôi gửi con gái vào học ở một trường mầm non cách nhà chỉ 500m, học phí 5 triệu/tháng nhưng chất lượng tốt hơn hẳn trường cũ, lại gần nhà đi lại thuận tiện.
Việc chúng tôi bán nhà cũng có nhiều người bàn tán, nói nhà bán rồi sao mua lại được, ở chung cư dễ xảy ra hỏa hoạn... Tuy nhiên tôi thì thấy việc cháy chung cư dù nghiêm trọng cũng xảy ra ít hơn so với nhà phố rất nhiều. Căn nhà phố tôi mua trước đây vừa cũ, vừa xuống cấp lại chẳng có đường nào để thoát thân nếu xảy ra cháy. Ngoài ra, nếu không bán nhà, tôi phải mất ít nhất 10 năm để trả hết cục nợ vay ngân hàng. Tức là nếu tôi muốn xây lại nhà, cả gia đình sẽ phải sống trong cảnh nợ nần thêm 10 năm nữa rồi mới bắt đầu tích cóp và thêm không biết mấy năm để đủ tiền mua. Thế cũng có nghĩa chúng tôi sẽ mất cả tuổi trẻ chỉ dành cho việt trả nợ, sống tằn tiện chắt bóp, mà suy cho cùng, nó cũng chỉ là chỗ ở thôi. Sống khổ như vậy đâu có đáng?
Tôi biết, nhiều người vẫn chỉ trích chung cư này nọ nhưng với những người có hoàn cảnh như tôi thì tôi tự thấy mình đã lựa chọn đúng. Đừng đánh mất cả sức lực, tuổi trẻ thậm chí cơ hội của bạn, của con bạn chỉ để có bằng được một ngôi nhà to đẹp.