Việc sở hữu một căn hộ chung cư mini ở nội thành Hà Nội được xem là lý tưởng với một thanh niên tỉnh lẻ mới ra trường như Giang. Tuy nhiên, khi về sống, anh mới phát hiện loại hình căn hộ mini có rất nhiều bất tiện.
Dưới đây là bài viết chia sẻ trải nghiệm của anh Giang (28 tuổi) khi sống ở chung cư mini.
Tôi nảy ra ý định mua một căn hộ chung để ở khi ra trường được 1 năm. Thời sinh viên có một công việc tốt và vẫn có thu nhập khi ra trường, nên tôi cho phép bản thân thực hiện ngay ý định trên. Vào cuối năm 2013, tôi đã mua được một căn hộ mini ở phố Quan Hoa, quận Cầu Giấy diện tích 40m2 (thông thủy).
Tuy nhiên, tôi bị lũ bạn mắng là dại khi đầu tư số tiền 910 triệu đồng mua căn hộ này. Nếu với tầm tiền đó chỉ cần cố thêm chút nữa có thể là mua được căn nhà dự án rộng rãi hơn ở ven đô. Tôi từng đi khảo sát vài dự án nhưng phần vì không được vị trí đẹp, phần vì ngày đó nhiều dự án trì trệ nên không dám mạo hiểm.
|
Việc sinh sống ở chung cư mini có rất nhiều bất tiện xảy ra. Ảnh minh họa |
Đồng thời, lúc còn trẻ tôi chỉ thích ở trung tâm. Tôi hào hứng mua luôn khi tìm được căn hộ hợp hướng, lại hợp tuổi và được ở ngay. Thời điểm đó, tôi cũng đã xác định mua nhà dạng này chỉ để ở, chứ để đầu tư thì không có lãi.
Chung cư tôi ở có 32 căn hộ. Nó giống như một gia đình lớn, ồn ào và không có tổ chức. Các hộ dân tự quản với nhau, không có đơn vị quản lý. Nên nhiều lúc không thống nhất xảy ra cãi nhau.
Điển hình như việc đóng tiền để nâng cấp sửa chữa một cái gì đó. Nếu như ở các chung cư lớn có ban quản lý, ban quản lý thu thì phải đóng ngay. Ở đây do tự quản lý với nhau, nên không thống nhất. Nhiều nhà nói tiền đóng góp nhiều, nhất định không đóng. Khoản tiền gửi xe cũng thế, nhiều người chây ì không đóng suốt mấy năm mà cả khu không biết làm thế nào.
Thời gian vừa qua, ông bảo vệ nghỉ việc đột ngột nên không thuê được người trông, cả nhà tá hoả, phải phân chia thay nhau trông hơn một tuần cho đến khi tìm được người mới.
Bạn bè tôi đến chơi, chúng đều trêu: "Vào nhà mày như muốn tắc thở". Có lẽ, bạn bè nói cũng có phần đúng. Nhà giáp sông Tô Lịch, không khí không được thoải mái. Nhà chỉ có một cửa sổ có thể mở được nhưng cũng không bao giờ dám mở hoặc kéo rèm vì cửa sổ mở thẳng sang phòng nhà khác.
Đến năm ngoái, tôi lấy vợ xong, đồ của vợ dọn về chất vào thành ra rất chật. Nhà đã bí lại càng bí. Vợ chồng tôi đành phải lược bán bớt đồ cũ đi. Từ lúc này, tôi thèm sống ở một không gian rộng rãi, thoáng mát, có không gian cây xanh, hồ nước. Tôi cũng nghĩ đến sau này có con cái, hay muốn mua ôtô, càng nghĩ, càng thấy cần phải bán nhà này gấp.
Căn hộ mua 910 triệu đồng, giờ tôi rao bán 1,1 tỷ, kèm theo tất cả các đồ đạc trong nhà. Giá cả hợp lý và có nhiều người cũng thích ở trung tâm như tôi trước đây nên có khá nhiều người đến xem nhưng ai cũng tỏ ra lo ngại trước giấy tờ sở hữu căn nhà.
Ban đầu khi mua nhà này thì cả 32 hộ dân đều chung cuốn chứng nhận sở hữu đất, quyền sở hữu nhà và tài sản khác gắn liền với đất. Có nghĩa 32 hộ đứng tên chung vào một cuốn sổ, tên các gia đình được viết rõ trong sổ. Nói chung cũng yên tâm, nhưng nhiều người vẫn lo lắng. Để dễ bán hơn, mới đây tôi buộc phải đi làm sổ hồng. Một số khách mua đã giao hẹn, chỉ cần có sổ sẽ mua nhà luôn.