Hôm qua (25/6), theo tin từ PGS.TS Nguyễn Thiện Tống (nguyên Chủ nhiệm môn Kỹ thuật hàng không, Đại học Bách khoa Tp.HCM), Bí thư Thành ủy Tp.HCM "đặt hàng" tổ nghiên cứu khoa học xây dựng đề án mở rộng sân bay quốc tế Tân Sơn Nhất.
Được biết, tổ nghiên cứu khoa học nói trên được thành lập bởi các chuyên gia và cán bộ hàng không gồm nguyên Giám đốc sân bay Tân Sơn Nhất, ông Phan Tương, nguyên Trưởng phòng quản lý bay, sân bay Tân Sơn nhất, ông Lê Trọng Sành, cựu phi công Nguyễn Thành Trung, kiến trúc sư Ngô Viết Nam Sơn, Chủ nhiệm môn Kỹ thuật hàng không - Đại học Bách khoa, TS Trần Tiến Anh. Trường Đại học Bách khoa là chủ trì đề án và ông Nguyễn Thiện Tống làm chủ nhiệm.
Theo đó, tổ này sẽ thu thập dữ liệu, luận chứng khoa học thực hiện đề án như một nghiên cứu khoa học, cuối tháng 7 tới báo cáo TP, đồng thời làm cơ sở để báo cáo lên Thủ tướng Chính phủ.
Ông Tống cho hay, phương án mở rộng sân bay Tân Sơn Nhất về hướng Bắc - sử dụng quỹ đất đang là sân golf đã được các thành viên tổ nghiên cứ cơ bản thống nhất.
"Chúng tôi sẽ cân nhắc ưu, nhược điểm của từng phương án để chọn ra phương án thuận lợi nhất. Việc này giống như đánh cờ, có nhiều cách đi nhưng phải chọn được nước cờ hay nhất", vị này nhấn mạnh.
Sân golf trong sân bay Tân Sơn Nhất rộng 157 ha. (Ảnh: Mạnh Tùng)
Trong khi đó, theo cựu phi công Nguyễn Thành Trung: "Cũng có phương án mở rộng sân bay ra phía Nam nhưng đất đâu mà mở. Theo tôi, phương án mở rộng sân bay về phía Bắc, tức vị trí sân golf là hợp lý nhất bởi đây là khu vực đất trống".
Hiện tại, có hai phương án mở rộng sân bay về phía Bắc gồm: Xây thêm đường băng số 3 hoặc chỉ xây thêm nhà ga, bãi đỗ và thay đổi cách điều hành sân bay để đạt hiệu quả nhất.
Cựu phi công cho biết, nhóm nghiên cứu đang thiên về phương án thứ 2 vì phương án xây dựng đường băng số 3 rất tốn kém, phải giải tỏa nhiều hộ dân sinh sống gần sân bay. Hiện hai đường băng cất, hạ cánh của Tân Sơn Nhất còn thừa công suất. Quan trọng là phải điều hành như thế nào để tăng khả năng cất, hạ cánh để tránh tắc nghẽn cũng như có lợi nhất cho ngành hàng không.
Thực tế cho thấy, việc điều hành hai đường băng chỉ có tác dụng giống như một đường băng. Lý do là, máy bay không thể cất hạ cánh song song. Hơn nữa, giãn cách giữa các chuyến 10 miles (hơn 16km) là quá dài nên 5 phút mới có một chuyến cất hạ cánh, ông Trung phân tích.
Vậy nên, ông Trung cho rằng, cần điều hành làm sao để hai đường băng có thể cất hạ cánh song song, từ đó rút ngắn giãn cách giữa các chuyến xuống còn 5 miles (hơn 8km). Nhờ vậy, sẽ tăng số chuyến cất hạ cánh từ 12 lên 30 chuyến/giờ.
Mặt khác, nguyên Trưởng phòng quản lý bay, sân bay Tân Sơn nhất, ông Lê Trọng Sành cũng bảo vệ quan điểm không làm đường băng số 3. Thay vào đó, chỉ cần xây bãi đỗ, nhà ga ở phần đất phía Bắc.
Theo ông Sành, cần điều hành để hai đường băng hiện hữu có thể cất hạ cánh song song nhằm hạn chế việc máy bay phải bay lòng vòng trên không để chờ hạ cánh...
Ông Sành bày tỏ, giới chuyên gia, các nhà khoa học cần tính toán phương án hiệu quả mở rộng Tân Sơn Nhất, đồng thời đưa ra phương án kết nối sân bay với hạ tầng giao thông phía ngoài, giảm thiểu tối đa tình trạng tắc đường ở khu vực.
Cùng với đó, việc mở rộng sân bay lên phía Bắc có thể mở rộng thêm 2 đường nhánh từ đường Trường Chinh và Quang Trung vào. Như vậy, bên cạnh hướng đường Trường Sơn hiện hữu, sân bay sẽ có 3 hướng ra vào, điều này sẽ giúp giải tỏa tình trạng ùn tắc giao thông ngoài sân bay.